Trang 1 trong tổng số 3
 Tác Giả: Sát Trinh  
  Phần              Mở Đầu: Ông Lão Tội  			Nghiệp  
  Một hôm, tui có dịp đi ngang qua Cầu Mỹ Thuận,  					nhìn giòng nước chảy lấp lánh dưới sông mà lòng cứ nao nao  					nhớ về bao kỉ niệm cũ. Gió thổi lồng lộng làm dâng lên trong  					lòng nỗi niềm từ những ngày xưa yêu dấu. Những chiếc xuồng  					máy chạy ngược chạy xuôi tạo ra những dòng nước hòa trong  					từng đợt sóng loang loáng ánh nắng phản chiếu tạo nên một  					bức tranh thật sinh động giữa những cánh đồng xanh bát ngát...
  
Một hôm, tui có dịp đi ngang qua Cầu Mỹ Thuận,  					nhìn giòng nước chảy lấp lánh dưới sông mà lòng cứ nao nao  					nhớ về bao kỉ niệm cũ. Gió thổi lồng lộng làm dâng lên trong  					lòng nỗi niềm từ những ngày xưa yêu dấu. Những chiếc xuồng  					máy chạy ngược chạy xuôi tạo ra những dòng nước hòa trong  					từng đợt sóng loang loáng ánh nắng phản chiếu tạo nên một  					bức tranh thật sinh động giữa những cánh đồng xanh bát ngát...  					Đang ngây ngất mơ màng trong khung cảnh tuyệt vời, bỗng đâu  					gần đó có một ông lão định leo ra thành cầu có vẻ như muốn  					tự tử. Tui nhào ra cái ào nắm lấy ông lôi ngược trở lại.
   					- Bác ơi! Đừng có làm vậy mà! - Tui nói vẻ trấn an ông lão -  					Có gì khó khăn thì cháu giúp cho chứ sao lại muốn chết vậy  					bác?
   					- Mèng đéc ơi cái cậu này làm cái gì dzậy ta? Tui chết thì  					mắc gì đến ai đâu mà cậu hổng cho?
   					- Dạ không dám, cháu chỉ muốn bác từ từ nghĩ lại cho kĩ đã,  					rồi sau đó có chết cũng không trễ đâu. Có gì khúc mắc bác cứ  					cho cháu biết, may ra cháu có thể giúp gì được cho bác.
   					- È he! Cậu này coi cũng đẹp trai hiền lành. Thôi tui chiều  					cậu luôn đó. Để xem cậu có giúp được tui không hay là cũng  					chỉ nói dóc thôi? - Ông lão cũng bớt căng thẳng nhưng có vẻ  					vẫn còn nghi ngờ.
   					- Thôi được! Bác cháu mình kiếm quán nào vừa lai rai vài  					chai bia vừa tâm sự nhé.
   					- Hổng được đâu, tui hổng có uống bia - ông phản đối.   					
   					Tui hơi ngạc nhiên vì hổng lẽ trên đời này có ông già Nam bộ  					hổng biết nhậu:
   					- Ủa vậy bác...không nhậu được à...? Hay là uống trà đá......
   					- Trà trà cái con khỉ khô gì. Tui nói là hổng uống bia chớ  					có nói là hổng nhậu đâu.
   					- À...! Thì ra là dzậy - Tui bị chưng hửng, quê quá xá vì  					không ngờ ông lão này cũng kinh đáo để.   					
   					Đi vòng xuống dưới chân cầu kiếm một hồi mới được một quán  					nhậu có cô chủ quán xinh dễ sợ. Thấy tui cứ để ý đến cô gái,  					ông lão lắc đầu:
   					- Chắc cậu cũng có ngày giống như tui thôi.
   					- Ủa tại sao dzậy bác?
   					- Thôi gọi vài món với mấy xị đế đi đã. Có rượu vào rồi mới  					đủ can đảm kể cho cậu nghe.   					
   					Tui gọi mấy món ngon nhất và ba xị đế. Khi món ăn đã sẵn  					sàng, tui mời ông lão. Ông uống xong, "khà...!" một tiếng thật  					đã rồi mới bắt đầu vừa gắp mồi vừa kể:
   					- Tui thấy cậu đàng hoàng nên hôm nay sẽ đem hết bí mật bao  					năm của mình ra kể cho cậu nghe. Nhưng mà cậu phải hứa với  					tui là không được nói lại cho bất kì ai biết ( có lẽ là  					ngoại trừ các huynh đệ trong diễn đàn của Bác Ba Phi thôi!!!  					).   					
   					Uống thêm một chung nữa, ông chậm rãi nói:
   					- Tui thực ra là con cháu của ông Tổ Phi (tức Bác Ba Phi).  					Tên tui là Dưa, người ta thường gọi tui là ông Hai Dưa. Ông  					bà tui có truyền lại cho tui một cuốn sách gia truyền về  					nghệ thuật nói dóc và tui phải có nhiệm vụ học hỏi để truyền  					lại cho đời sau. Tui thì cha sanh mẹ đẻ đâu có thông minh gì,  					lại còn làm ruộng suốt ngày có học hành gì đâu. May nhờ mấy  					cô sinh viên tình nguyện xuống xóa mù chữ nên cũng biết đọc  					được dăm ba chữ. Vì vậy mà đọc mãi cuốn bí kíp đó cũng hổng  					có thông được bao nhiêu. Tui đọc ngược, đọc xuôi, đọc ngang,  					đọc dọc... suốt ngày đêm cũng chỉ hiểu có "chúc chúc". Bởi  					dzậy mà nói dóc hoài cũng hổng ai tin nên tui thề rằng nếu  					như có được một người mà tin tui nói dóc thì tui chết cũng  					mãn nguyện.   					
   					Gắp một miếng mồi, uống thêm một chung, ông lão tiếp tục:
   					- Bữa kia, tui mới bán được mớ đất cho một người Việt Kiều  					Mỹ, cũng được kha khá tiền. Tui thấy mấy cô gái miệt vườn  					thấy anh Việt Kiều nào là mắt chứ nhìn chăm chăm mơ ước được  					chàng lấy làm vợ. Tui mới sắm bộ đồ y hệt như anh VK nọ.  					Nhét trong túi cọc tiền thật cộm. Tui la cà hết quán này đến  					quán khác. Đi đâu cũng được các em chiều chuộng. Tối hôm đó,  					tui gặp được một em cực kì dễ thương, da trắng như bông bưởi,  					trông mới có mười chín hai mươi gì à. Nghe tui nói dóc, em  					cứ tưởng thật, tròn xoe mắt ngồi nghe tui kể chuyện bên Mỹ  					có Kim tự tháp, trong Kim tự tháp có nhiều em vũ Sexy đẹp  					lắm, ai muốn rờ thì rờ. Tui còn kể chuyện khủng bố 11 tháng  					9. Lúc đó tui đang mua bong bóng bay nên khi tòa nhà sập tạo  					ra luồng gió mạnh đẩy tui và chùm bong bóng bay đi do đó  					không bị chết. Em cứ tròn xoe mắt kinh ngạc. Xong xuôi, tui  					rủ em về nhà tui chơi, tui nói nhà tui bự lắm, rộng hơn cái  					dinh Độc lập em cũng tin và theo tui liền.   					
   					Ông lão lại uống thêm một chung nữa:
   					- Dọc đường tui làm bộ nói là tui yêu em, muốn có con với em  					để bảo lãnh em qua Mỹ cho nhanh, em cũng tin thật. Tui ôm em  					vào lòng "hung" môi em, em không chống cự mà nhắm mắt mơ  					màng trông thật tình tứ. Tui dắt em dzô bụi cây dzen đường  					em cũng đi theo. Tui định cởi áo em ra thì em bảo em mắc cỡ  					lắm, để em xem hàng của tui trước đã. Tui hơi ngạc nhiên  					nhưng cũng để mặc em kéo quần tui xuống. Cậu biết gì không?   					
   					Ông ăn một miếng mồi rồi nhắp cạn một chung nữa, "khà...!" một  					tiếng rồi tiếp:
   					- Em bú C (ông nói theo giọng Nam bộ nghe kinh quá nên xin  					chuyển lời thành "cu")tui. Em làm tui phê quá trời. Rồi em  					bảo tui nhắm mắt lại không được nhìn, nếu nhìn là em bỏ tui  					luôn. Tui đang phê sợ mất hứng nên phải chấp nhận. Em nhét  					cu tui vào âm hộ của em. Tui thầm nghĩ: "Đúng là gái còn  					trinh có khác", L (xin tạm gọi là Chim cho đỡ kinh) em bót  					quá nhét mãi cu tui mới lọt dzô được, tui đau quá trời nhưng  					cắn răng chịu đựng. Chim em ngâm quá chặt cu tui làm tui  					sướng rân mình. Tui định thò tay xuống rờ chim em nhưng em  					giữ chặt tay tui lại. Tui hơi ngạc nhiên sao con gái mà khỏe  					dữ dzậy ta? Chẳng bao lâu, cu tui bị chim em bóp chặt quá đã  					xuất tinh ào ào. Tui đang nằm phê thì em mặc đồ vào rồi  					chuồn đi lúc nào không biết. Lúc mặc quần vào mới phát hiện  					ra cọc tiền của mình bị mất tiêu rồi.
   					- Vậy là bác bị lừa rồi - Tui buồn cười chen ngang.
   					- Chưa đâu, còn nữa nhưng để tui làm một chung nữa cho tỉnh  					táo đã.   					
   					Ông dzô thêm một chung nữa rồi tiếp:
   					- Về đến nhà, thay đồ đi tắm thấy có mùi thúi thúi. Nhìn  					xuống thì thấy cu mình dính đầy cứt người. Thì ra là lúc nãy  					nó cho mình chơi lỗ đít nên hèn chi nó bót còn hơn là chim  					con nít nữa. Mồ tổ cha nó, hèn gì mà nó không cho mình rờ  					chim. 
   					Nghe tới đây tui không nhịn được cười, ôm bụng cười ngặt  					ngẽo. Ông già thì cứ tỉnh bơ nhắm mồi uống rượu. Ông tiếp:
   					- Mồ tổ cha, tưởng đâu mình lừa nó ai dè nó lừa mình. Hổng  					chừng nó là thằng đực rựa lắm à.   					
   					Tui được một bữa cười muốn sặc cả mồi lẫn rượu. Hai người  					chúng tui ngồi uống rượu đến tận tối mịt. Tửu lượng của tui  					không cao nhưng vì ông già uống nhiều hơn gấp mấy lần nên có  					vẻ say trước tui. Tui dìu ông về đến nửa đường thì ông ngăn  					tui lại ra hiệu cho tui về đi. Tui năn nỉ thế nào ông cũng  					không chịu:
   					- Cậu yên tâm đi, tui không có muốn chết nữa đâu vì bây giờ  					tui sẽ giao cuốn sách này lại cho cậu. Cậu hãy đọc nó nhưng  					đừng có bắt chước như tui nghe hông.    					
   					Tui nhận cuốn sách đưa lên đọc thấy tựa đề: "Ba Phi Nhật Ký".  					Tui lật lật thêm vài trang nữa lướt sơ sơ qua mấy đoạn, lúc  					ngẩng lên thì ông lão đã đi mất hút từ lúc nào.   					  
 					*** 
 
   					   					Sau bao nhiêu đêm nghiền ngẫm, tui phát hiện ra nhiều bí mật  					của Bac Ba Phi mà từ trước tới giờ chưa có ai biết được. Nay  					xin được giới thiệu cùng các huynh đệ trong diễn đàn của Bac  					Ba Phi. Nhưng mà phải hứa là không được kể lại cho trẻ em  					dưới 18 tuổi nhé!!!    
 Phần              1: Thời Niên Thiếu Của  			Bác Ba Phi     			Tập 1: Dì 8 - Người Hàng Xóm Sau Nhà
 
  Dì Tám là người hàng xóm của gia đình Phi, Dì  					năm nay đã gần ba chục rồi mà vẫn chưa có chồng.Dì đến vùng  					này sống lúc thằng Phi mới mười tuổi cách nay khoảng hơn ba  					năm. Dì sống một mình trong căn nhà ngói khang trang phía  					sau nhà thằng Phi, cách chừng vài ba chục mét. Nghe nói ba  					má dì mất sớm để lại cho dì một số tài sản cũng kha khá nên  					trong nhà dì cũng đầy đủ tiện nghi. Thằng Phi thích sang nhà  					dì Tám chơi lắm, vì dì hay cho nó bánh kẹo. Thực ra dì Tám  					cũng cưng thằng Phi, cái thằng nghịch ngợm nhưng cũng dễ  					thương nên thường làm cho dì vui trong những tháng ngày cô  					đơn quạnh quẽ. Ở cái tuổi này miệt vườn người ta cho là ế  					chồng vì con gái ở đây mới mười tám mười chín là đã xà nẹo  					xà nẹo ít nhất cũng một hoặc hai đứa con rồi. Đôi khi thằng  					Phi ngây thơ hỏi dì: "Dì Tám ơi sao dì hổng lấy chồng?", dì  					im lặng không trả lời, mắt nhìn xa xăm đượm nỗi u buồn khó  					tả. Thằng Phi thấy vậy cũng không dám hỏi thêm nữa liền bắt  					qua chuyện khác. 
  					  					Tối nay thời tiết thật oi bức, thằng Phi muốn đi tắm cho mát  					nhưng nó thích tắm ao nhà dì Tám hơn vì ao bên đó nước vừa  					trong lại vừa có xây bậc thang đi xuống, đứng trên thềm xi  					măng tắm thì sạch sẽ hơn đứng trên cái cầu ao bằng cây đầy  					rêu mốc của nhà nó. Nó qua nhà dì bằng con đường bí mật của  					nó: đó là cái lỗ hàng rào được che phủ bởi bụi cây rậm rạp.  					Chỉ có nó mới biết lối đi này, ngay cả dì Tám cũng không  					biết, vì nếu biết thì dì sẽ rào lại ngay.   					
  					Đêm nay trời tối thui, tiếng nước bì bõm làm thằng Phi khựng  					lại. Nó căng mắt ra quan sát, nhìn mãi mới thấy có bóng  					người trăng trắng phía cầu ao. Nó bò thật nhẹ lại gần thêm  					chút nữa. Thì ra là dì Tám đang tắm truồng ở dưới đó. Thân  					hình dì trắng nõn nà nổi bật giữa bóng đêm. Hai vú dì thật  					tròn trịa nổi rõ hai cái núm xinh xinh. Thằng Phi tò mò căng  					tròn hai mắt quan sát thật kĩ từng động tác của dì... Rồi dì  					ngồi phệt xuống múc nước xối vào bụng cho chảy xuống háng,  					đám lông đen nhánh trong làn nước làm thằng Phi vô cùng  					thích thú. Đây là lần đầu tiên trong đời nó được nhìn thấy  					một người đàn bà cởi truồng. Những lần trước khác nó chỉ xem  					lén được mấy đứa con nít hàng xóm tắm truồng thôi, tui con  					gái còn nhỏ chưa có lông trông trụi lủi, chỉ thấy có cái  					rãnh thịt chạy dọc giữa háng thôi. Lần này thật là cơ hội  					ngàn vàng. Nó cứ thế mà rửa mắt... Dì kì cọ rất lâu có vẻ như  					rất thoải mái, chắc là dì yên trí đêm nay trời tối thui  					không ai nhìn thấy được...  					
  					Bỗng trong đầu thằng Phi nảy ra một ý nghĩ tinh quái. Nó bò  					thật nhẹ vòng ra phía sau dì Tám... thật nhẹ... thật nhẹ... tiến  					lại gần... lại gần cái cầu ao... Nó khều thật nhẹ mớ quần áo của  					dì đang máng trên cành mít rồi rút lui thật êm... thật êm... Dì  					vẫn không hay biết gì, vẫn bình thản tắm táp... Thằng Phi rút  					lui vào nhà dì Tám. Nó bước thật khẽ ra phía cửa sau, từ từ  					khép cánh cửa lại... nó làm thật chậm để cánh cửa không phát  					ra tiếng kêu cót két như mọi ngày... nó gài chốt lại vì nó  					biết khi tắm xong thế nào dì cũng vào nhà bằng cửa sau. Sau  					khi dấu mớ quần áo xuống gầm giường, nó rót một tách trà,  					ung dung ngồi uống nước ngay phía trước tủ áo của dì, cái  					nóng bức trong người nó dường như tan biến tự bao giờ.  					
  					Mười phút sau, thật sảng khoái, thật mát mẻ, dì Tám vuốt tóc  					rồi xoay vòng tròn cho nước văng ra hết. Thân hình trần  					truồng của dì đứng trong bên bờ ao trông như thần vệ nữ. Dì  					đi tới chỗ cành mít lúc nãy máng áo ... "Ối!", dì la lên ngạc  					nhiên trong bụng thầm nghĩ: "Rõ ràng lúc nãy mình để đây mà!",  					trong bụng dì chợt cảm thấy sờ sợ, da gà nổi khắp người. Dì  					vội vàng lấy hai tay che vú co ro chạy vào nhà... "Oái...! Má ơi  					sao hồi nãy cửa mở mà?" dì giật nảy mình vì rõ ràng lúc nãy  					dì đi tắm bằng cửa sau mà sao bây giờ nó đóng mất tiêu rồi?  					Đã sợ càng thêm sợ... dì phải chạy vòng ra cửa trước, chỉ còn  					đó là lối duy nhất dẫn vào nhà.  					
  					"Ái cha mẹ ơi...!", dì giật bắn cả người khi vừa vào nhà đã  					thấy có bóng người ngồi chễm trệ uống nước ngay trước tủ  					quần áo của mình. Dì rụng rời cả tay chân, giơ hai tay lên  					ôm mặt, quên mất là mình đang ở truồng. Thằng Phi cố nhịn  					cười giả bộ ngơ ngác:
  					- Ủa con đây mà dì Tám! 
  					Chợt hoàn hồn lại, dì la:
  					- Cái thằng dịch dzật mày ngồi chình ình đó làm tao hết cả  					hồn.
  					Nó cứ giả bộ ngác:
  					- Con qua hổng thấy dì đâu nên ngồi đây đợi chứ bộ. Nhưng mà...  					sao dì hổng mặc đồ vzậy?
  					Lúc này mới nhớ là mình đang "cuổng trời", dì vội lấy tay  					che vú che chim lại, trong đầu nhủ thầm: "Thôi chết mẹ rồi,  					nó thấy hết mẹ rồi còn đâu... Làm sao bây giờ? Nó ngồi ngay  					trước tủ quần áo rồi...". Dì ấp úng:
  					- Con... con... đi ra ngoài một chút được không?
  					- Để làm gì vậy dì? - Nó giả vờ ngây thơ.
  					- Thì để dì mặc đồ chớ làm gì.
  					- Thôi được! Vzậy thì dì cho con ra tắm ao nhà dì nha? 
  					- Ờ thì làm gì thì làm lẹ lẹ đi thằng quỷ sứ.  					
  					Nó cười thầm khoái chí trong bụng lao ra bờ ao, cởi cái quần  					xà lỏn máng lên chỗ cây mít lúc nãy rồi nhảy ùm xuống nước. 					  					
  					Trong nhà, dì Tám quê đỏ cả mặt vội vàng mở tủ lấy đồ mặc  					vào, trong lòng cứ thắc mắc không hiểu tại sao. Ngược lại  					còn cảm thấy đỡ lo lắng khi có thằng Phi ở bên mình. Thường  					ngày dì đâu có sợ ma, nhưng sao hôm nay lại sợ rởn cả tóc  					gáy.  					
  					Dưới ao, thằng Phi vừa tắm vừa nhớ lại hình ảnh trần truồng  					của dì Tám mà cu nó cứ dựng đứng cả lên. Nó thò tay nắm lấy  					con cu đang cương cứng, hôm nay nó mới để ý thấy con cu nó  					lớn hơn trước nhiều. Đặc biệt là ba cái nốt ruồi son nằm  					trên con cu nó cũng có vẻ như lớn theo. Ba cái nốt ruồi này  					đã cùng nó lớn lên suốt hơn mười ba năm qua. Một cái nằm  					sừng sững trên sống lưng của con cu, cách cái khấc khoảng  					hơn một phân. Hai cái kia nằm bên dưới bụng của con cu, đối  					xứng với nhau qua sợi gân cu. Cả ba cái này nằm thật đều  					nhau y như có ai đó sắp đặt. Thằng Phi cũng không cho đứa  					nào được thấy cái hàng độc nhất vô nhị của nó. Mới có hơn  					mười ba tuổi mà con cu nó đã dài xấp xỉ một tấc ba và to vừa  					vặn một vòng của ngón trỏ với ngón cái của nó vòng lại.  					
  					Tắm xong, thằng Phi mặc quần xà lỏn lót tót vào nhà. Dì Tám  					đang ngồi chờ nó với mấy trái bắp luộc nóng hổi để trên bàn.  					Hai dì cháu vừa ăn bắp vừa tán dóc thật lâu đến khi thằng  					Phi thấy buồn ngủ xin phép về. Dì Tám muốn giữ nó ở lại thêm  					cho đỡ sợ ma nhưng rồi cũng để nó về ngủ. Thằng Phi về rồi  					để lại một nỗi cô quạnh bao quanh dì. Dì buồn bã thở dài mắc  					mùng đi ngủ, trong bụng cứ thắc mắc mãi chuyện vừa xảy ra.  					
  					Sáng hôm sau, lúc dọn dẹp nhà cửa, dì Tám tìm thấy bộ quần  					áo của mình bị giấu dưới gầm giường. Lúc đó mới vỡ lẽ mình  					đã bị thằng Phi nó chơi cho một vố sượng chín cả người. Dì  					tức tối nghiến răng:
  					- Cái thằng quỷ sứ ôn hoàn dịch lệ kia! Rồi bà sẽ cho mày  					biết tay...!  
Lùi - 
Tiếp theo >>